Một Cõi Riêng Mang

Uhm…khóc ah? Thở dài ah? Nuối tiếc ah??
Thôi nào..cười thật to lên đi nó ơi…
1…2..3..!
Cười to? Thoải mái lắm phải không? Hà cớ gì lại cứ phải khổ thế?
Nó ơi, nó có chuyện buồn, nó gặp rắc rối..nó khổ…..Ha ha ha! Nó ngốc quá nó ơi…Xem lại đi..ai làm cho nó khổ nào? Hay chính nó kéo nó vào cái cuộc rượt đuổi mà cả cả người chạy lẫn người đuộit đều là nó??
Nó ơi! Nó có khổ không khi tình yêu nhỏ bé của nó thì ít mà nó đem chia chác thì nhiều? Trái tim chỉ có một mà lại đi đem tặng chẳng tùy nơi..rồi lại xin trái tim vốn đã không phải dành cho mình???
Nó ơi! Nó có khổ không khi nó đang đi trên con đường thật đẹp, thật êm, nó thưởng ngoạn hương hoa và đùa vui không ngớt? Thế rồi một ngày nó mới nhận ra trên con đường ấy..gai nhọn đã vào tận xương nó rồi.Chỉ vì nó thả lòng , nó buông lơi không kiềm chế đôi dây cương mà lẽ ra nó phải nắm thật chắc. Đau ? Nhưng lui không được nữa rồi.
Nó ơi! Nó có khổ không khi nó nhìn vào những đôi mắt cạn mà ngỡ như sâu chứa lắm…nhìn vào con tim trống không mà tưởng ra ngập tràn? Nó mơ mộng ít thôi, muôn nghìn đời nó cứ tìm cớ dõi sương mây như thế với niềm khát khao cháy bỏng..Dấn thân đi mãi mà nào có biết mình đang kiếm trời dưới đất!!!
Nó ơi! Nó có khổ không khi chen chúc trong một cái ngõ chật.Đã thế, cửa đóng kín bưng thì nó lại càng lao tới cho kì được. Bon chen làm gì để rồi lại bị thương hở nó??
Nó tự bảo mình rằng:” Nó mới chỉ tồn tại, mà chưa hề sống. Vì sống là để cảm nhận cuộc sông..nhưng nó nào có thấy cái hay, cái đẹp…chỉ thấy gai nhọn và những vết thưong..Lại một lần nữa đếm đi nào..1…2…3…! Bỏ cái suy nghĩ đó đi…Đừng mong có được tất cả mọi điều để cảm nhận cuộc sống..mà phải hải lòng vì mình đã có được cuộc sống để tận hưởng tất cả mọi điều..
Nếu ước mơ đủ lớn….?
Phải rồi, nó nhiều ước mơ lắm mà…..không lẽ ước mơ còn quá nhỏ? Đừng chỉ có ước mơ mà không bắt tay vài thực hiện như thế chứ.!
Còn chuyện tình cảm của nó??
Về thôi…cho dù nó còn yêu người…cho dù nó đang ở bến bờ vui. Nhưng, đành nhé..đường êm nhưng có ngày gai nhọn sẽ chạm vào tới xương…Cứ mải mê bờ môi, mải mê màu mắt..nồng say khắp muôn trung….
Cứ yêu anh trong giấc mơ ngọt ngào nó nhé!
Nó còn nhiều ước mơ phải không? Nó còn ham chơi lắm phải không? Vậy thì cứ đeo đuổi ước mơ đi, cứ đi tìm thú vui đi..đừng rượt đuổi chính mình nữa..
Tình yêu…nghe người ta nói cũng nhiều, mình nói cũng nhiều..vậy mà..có biết nó là cái gì đâu…
“Hỏi thế gian tình ái là chi?”
Thế gian ơi…tình ái là chi…………..???
Mà biết để làm gì nhỉ..< Life is a flower of which love is the honey..>
~~ Đôi lời cho Mưa Bóng Mây: câu nói của em sẽ mai đúng trong mọi hoàn cảnh < Hiểu? > Và một câu nữa mà em nhớ lắm lắm :’ Sẽ đợi mà….Mưa sẽ đợi mà…vẫn đợi mà..”..Không có em..thì Mưa vẫn cứ đi một mình trên con đường của Mưa mà, phải không? Biết đâu một ngày nào đó, em sẽ là bạn đường??
~~ Đôi lời cho Mr.LTC: Để hiểu nhau, chúng ta phải giống nhau một chút, nhưng để yêu nhau, chúng ta phải khác nhau một chút. Đành vậy….Chia Tay…và Những Ngón Tay Khép Lại….
1….2….3…! Lại cười đi….Cố lên! Không còn những bài viết đem lại niềm vui nữa, không còn một bờ vai để dựa vào….buồn không? một mình đấy….Một Cõi Riềng Mang…
……………….
Sáng rồi…nắng đã lên…đêm tối không còn….Dậy thôi ! ! !

No comments:

Post a Comment

để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))