Gởi anh người em thương yêu nhất !!!

Anh biết ko ? tuy đang ngồi gần anh đây nhưng em thấy buồn quá, ko fải là buồn vì anh mà buồn vì chuyện tình yêu mình sao mà khó khăn va nhiều nước mắt đến thế.Tính đến nay thì mình yêu nhau đã hơn 1 năm 1 tháng 2 ngày rồi , thế nhưng ko như đựoc như mong muốn của cả 2. tại sao người lớn ko ai chịu hiểu cho em và anh nhỉ? ai cũng biết chúng mình khó khăn lắm mới yêu được nhau , đến được nhau, fải trải wa nhiều lần cãi nhau , giận hờn và chiatay nhưng chúng mình đã bao giờ cảm thấy ko cần nhau nữa đâu, lúc nào , khi nào em cũng cảm thấy rất cần anh , yêu anh , thương anh và nhớ anh dzù có khi ta đang đi bên nhau thì những cảm xúc đó ko nhạt nhoà… có chăng thì những lúc giận anh was , tức anh was… nhưng ko khi nào em giận anh được wá 1 ngày.Em thấy anh thật là tốt, rất tốt và rất thương em , em thấy hạnh fúc điều này ,em nhớ rõ lần đầu tiên anh khóc vì em là lúc nào , và vì sao… đó là ngày em hạnh fúc nhất ( trừ ngày “đó đó ” anh hơ ) vì từ khi đó em được biết anh cũng yêu em thật lòng ko đùa giỡn.Nhưng cũng từ đó em cũng hay khóc và buồn vì anh hơn , lần đâu gặp anh em chỉ biết anh là người wý trọng tình cảm bạn bè, anh co thể làm tất cả cho bạn bè mà ko cần fải trả ơn , em đã thấy bao nhiêu lần anh cãi bướng với cha mẹ chỉ vì bênh vực bạn , anh ngang nhưng ko fải là người độc đoán ,ích kỉ trong tình yêu , điều này đúng thôi vì khi yêu ai ko thế , nhưng có nhiều thứ anh wá cố chấp , ngang bướng nên em fải rơi lệ. Từ khi yêu anh em đã biết em đã có anh , và xác định được anh là người cuôi cùng của đời em vì thế em đã trao cho anh … ko đắn đo , nhưng cũng từ đây xảy ra bao nhiêu chuyện , miệng lưỡi thiên hạ , vì qk ko mấy hay ho , nhưng anh và em đã vượt wa tất cả , giờ lại đến gđ. Gđ anh ko thích em từ đầu-em biết ,nhưng em căsp nhận vì em yêu anh mà , vì em nghĩ có anh là được rồi ,hf rồi ,nhưng ko fải thế, em cũng đau khổ nhiều vì gđ , rồi đến gđ em phản đối, nhưng 2 đứa vẫn cố thuyết fục , cũng có thời gian hf khi đựoc gd em vui vẻ đón nhận anh , khi có gì là nhờ anh , cả nhà đã xem anh là thành viên trong gd , anh có nhớ ko lúc mà anh lên nhà giúp em trong việc dọn dẹp ,sửa nhà áh.Em hf khi thấy anh có thể vui vẻ và thoải mái lên nhà, rủ em đi chơi ( trong khi đó gđ đã chỉ cho đi với anh , nếu ai khác rủ thì… ) gọi đt anh ko fải sợ mỗi khi nghe giọng nói của ba mẹ , mà anh đã có thể trực tiếp gọi xin gặp em và có khi ba em chuyện trò với anh và rủ anh lên nhà , và vui nhất trong những khi đó là lúc ba ngồi nhậu với cả gđ ba đã nói ” thằng P cũng được đó chứ , đẹp trai , siêng năng , tao bắt đầu thích nó rồi đó , con rể tương lai của tao đó ” khi ở nhà nghe những lời đó em đã muốn rơi nước mắt vì hf đó anh àh. Nhưng niềm vui chưa bao lâu thì mình lại cãi nhau và nhiều lần để gđ em ghét và cấm tuyệt đối. Giờ đây anh fải di học ,em thi mới nghỉ làm , mà trong bụng em là đứa con của chúng mình , em muốn sinh nó trong hạnh fúc, em muốn được gđ chấp nhận , nhưng …. gd cả 2 nếu mà biết sẽ ko bao giờ chấp nhận , tại sao mình có duyên mà vẫn ko được hf trọn vẹn vậy nhỉ? Ba mẹ em cũng biết đã bao nhiêu lần em thử chiatay anh nhưng đâu có được , anh ko tìm em thì em cũng tìm anh , rồi 2 đứa vẫn liên lạc nhau và vẫn ko thể ” 1 ngày ko gặp ,ko thấy , ko nói chuyện ” được… vậy mà sao ba mẹ em lại ép em lựa chọn? biết r:huglove: ằng gđ là quan trọng , nhất là với em , vì em biết nếu 1 khi em ko còn ba mẹ thì cả họ hàng sẽ ko ai thèm nhìn em , xem em là con cháu vì thực sự em đã là ruột thịt với ai đâu fai ko anh ? Nhưng em cũng ko thể làm theo mẹ nói , vất hết đồ đạt , nhốt ở nhà để ko tìm kiếm nhau và sau 1 thời gian sẽ bắt em di nơi khác làm việc và sinh sống , em ko làm được anh àh , vì thế em đã chọn qịnh thứ 2 đó là em sẽ ko ở nhà , sẽ tự đi kiếm vi em yêu anh mà , em ko thể fá baby , em ko nỡ và ko thể… em đành fải đi. Nhưng giờ trong thgian anh đi học lại ko còn đi làm , em thì q.áo ko đủ mạt , nơi ở cũng chưa , anư uống còn fụ thuộc anh , nhưng em vẫn kiếm việc… để làm , để sống và sinh đứa con này , dù gđ co ko nhận em cũng tự cố xoay sở… em biết em đi thế này anh rất lo , anh luôn fải lo cho em , anh ngủ ko yên , anh ko ngon , luôn nhịn anư để có chút tiền cho em ăn , ngay cả đồ em anh cũng giặt , trời lạnh thì anh lén đuă em mạt… em biết nhiều lúc cứ fải gapự nhau thế này anh sẽ bị la là suốt ngày đi chơi , ko ở nhà…còn xin tiền…. em ko muốn anh fải lo lanứg cho em , khổ vì em , mệt vì em nên em nói anh và em chia tay , em nói em ko yêu anh nữa , nói em chán và mệt mỏi anh rồi … thực sự em nói dối , em đi thế này là vì anh , nên anh rất q trọng với em , nhưng em ko muốn chỉ vì em mà anh …. , em xin lỗi vì đã để anh fải suy nghĩ , lo lắng và đ khổ vì em nhen. Anh có biết đêm ưa em đã khóc nhiều lắm không ? khóc vì nhớ anh , vì thương anh nhưng vẫn cố gắng làm lạnh với anh , em khổ tâm lắm… anh tha lỗi em nhen anh ? em sẽ ko bao giờ xa anh nữa , em hưa , em sẽ yêu anh mãi mãi va suốt đời chỉ có anh …. ( trừ phi chuyện của em và anh cấm đến mức anh fải cưới dzợ khác thôi ^^) được ko anh ? em yêu anh lắm… thương anh lắm… nhưng anh hay x thông cảm cho em nhen… tha lỗi vì đã làm anh khổ , anh khóc vì em…. Em yêu Anh Phong Ơi… YÊu anh nhiều lắm…:bath:
Anh ơi ! em để anh đọc những dòng chữ này ko phải để nhìn thấy anh buồn đâu , em muốn anh hiểu em hơn và ko trách là em đã nói em ko còn yêu anh , ko thương anh nữa, chán và mệt mõi, anh hiểu em mà fair ko anh? anh lo lắng những cái đó em cũng từng lo rồi , nhưng em đã quyết định thế rồi anh ahf , dù ra sao em cũng ko hối hận đâu anh …t hật lóg đó

No comments:

Post a Comment

để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))