Khi một phóng viên của báo Daily Mail (Anh) vào vai một phụ nữ tuyệt vọng đang muốn làm mẹ, cô đăng nhập vào một trang web quảng cáo những người hiến tinh trùng “không thắc mắc” và gặp một loạt những người sẵn sàng “làm cha” đầy kỳ quái.
Con giống “tươi” hay “đông lạnh”
Theo nữ phóng viên trên, ngày nay, có vô số phụ nữ độc thân, đồng tính nữ, các cặp vợ chồng vô sinh tìm đến Internet để hiện thực hóa giấc mơ có con. Tuy nhiên, để làm được việc này, họ phải lách luật - vốn nảy sinh sau khi các quy định về hiến tặng tinh trùng bị thay đổi vào năm 2005. Luật mới cho phép trẻ em sinh ra từ tinh trùng đông lạnh có quyền hợp pháp trong việc truy tìm cha ruột khi tròn 18 tuổi.
Tuy nhiên, luật trên không áp dụng cho những thỏa thuận riêng tư, liên quan tới tinh trùng “mới” mà nó chỉ có hiệu lực với tinh trùng “đông lạnh”. Quy định mới dẫn tới một cuộc khủng hoảng với các phòng khám sản toàn quốc, số người đồng ý hiến con giống sụt giảm mạnh vì họ không còn có thể giữ kín thông tin về bản thân. Trên thực tế, một số phòng khám buộc phải đóng cửa do thiếu người tình nguyện hiến giống.
Kết quả là, những hoạt động kinh doanh mới dựa vào internet đã nảy nở, tạo cầu nối giữa người xin và cho. Các trang web giữ vai trò mối lái giữa nhà hảo tâm với những người muốn trở thành cha mẹ. Song, nói một cách khác, hoạt động giúp sinh ra trẻ em đã trở thành một mảng tối không kiểm soát được.
Với khoảng 30 bảng, bất cứ ông bố bà mẹ tương lai nào đều có thể làm thành viên của một trong vô số những trang web nhà nghề, vốn treo đầy rẫy các quảng cáo như “tạo lập các cơ hội trong một thế giới hiện đại” hay “hiện thực hóa giấc mơ”, “trao quyền cho phụ nữ”. “Hãy dũng cảm! Hãy trở thành một bà mẹ”. Nữ phóng viên của Daily Mail cho hay, chỉ tính riêng ở Anh, có xấp xỉ 610 người hiến tinh trùng đăng ký.
Cầu nối xin cho
Cô kể: “Rõ ràng không mất nhiều thời gian để tôi có thể gia nhập hàng ngũ những phụ nữ muốn làm mẹ. Trong vòng hai phút sau khi đăng nhập, tôi đã có mã số thành viên và một mật khẩu cho phép truy nhập khu vực chỉ dành cho các thành viên. Tại đây, tôi có thể lật xem hồ sơ của từng người hiến tặng và tự đưa ra quảng cáo của mình. Tôi quyết định đăng một kêu gọi đơn giản, chỉ dài hai dòng, đề nghị các nhà hảo tâm giúp tôi trở thành một người mẹ. Tôi viết ngắn gọn, nêu ít thông tin bản thân.
Tôi cũng đặt mua trên mạng một bộ đồ nghề giá 70 bảng, gồm các thiết bị cần thiết cho thụ tinh nhân tạo. Tôi viết: “Tôi độc thân, là một phụ nữ 37 tuổi, đang tìm kiếm một nhà hảo tâm sẵn sàng cho tôi một đứa con mà tôi mong chờ trước khi quá muộn. Tôi sẽ không yêu cầu người tặng phải dính líu vào những chuyện sau này, và tôi rất biết ơn ai đó sẵn sàng giúp đỡ”.
Không lâu sau, phản hồi đã đổ về. Trong vòng một giờ, tôi nhận được 10 lá thư đề nghị giúp và tới cuối ngày, số thư là 25 lá. Một số người đàn ông còn gắn kèm ảnh đứa bé mà họ nói sinh ra nhờ con giống của họ trong những năm qua, như thể muốn nhấn mạnh con giống của họ tốt như thế nào.
Một trong những người đầu tiên là Steve, tự mô tả mình là giáo viên dạy ngữ pháp, trong độ tuổi 30. Steve từ chối nêu chi tiết về hoàn cảnh gia đình nhưng vui vẻ chia sẻ bản mô tả thể chất chi tiết. Steve cho biết, đã giúp tạo ra hai đứa trẻ và một bé thứ ba sẽ chào đời vào tháng 9 tới.
Qua thư điện tử, tôi hỏi điều gì trên trái đất này lại khiến Steve tham gia trang web. Anh chàng này trả lời: “Bạn gái cũ của tôi là y tá tại một phòng khám sản khoa và cô ấy đã gặp nhiều phụ nữ, nhiều cặp vợ chồng tuyệt vọng vì mãi không thụ thai. Tôi đã đi xét nghiệm và phát hiện rằng mình có số lượng tinh trùng cao, cô ấy gợi ý tôi hãy giúp đỡ. Chính cô ấy đã đưa tôi vào con đường hiến tặng”.
Steve cho biết, sau khi tặng con giống, anh ta không hề liên lạc với những người phụ nữ đã gặp. “Tôi cũng nhận được một số thư và ảnh về đứa trẻ nhưng tôi để các bà mẹ quyết định hoàn toàn mọi việc. Tôi cho rằng sẽ là công bằng khi tôn trọng những gì người phụ nữ đó cho là tốt nhất với cô ấy và đứa trẻ”.
Nghe có vẻ cao thượng nhưng liệu Steve có thực sự nghĩ tới hậu quả, ví dụ, người mẹ sinh ra con anh ta sẽ gặp khó khăn vào một lúc nào đó và đề nghị Steve gửi tiền để giúp đứa trẻ. Hoặc, liệu trong tương lai, những đứa trẻ đó sẽ muốn gặp người tạo ra mình?.
Chân dung những người cho giống
Hầu hết những người đàn ông tôi gặp không nghĩ tới kết cục này, họ đều vui vì cảm thấy đã giúp đỡ được những phụ nữ không có con cũng như giúp các cặp vợ chồng đạt được giấc mơ có một gia đình toàn vẹn.
Dan, 50 tuổi, bác sĩ ở phía nam nước Anh, bắt đầu lá thư bằng việc tỏ ra thông cảm với sự tuyệt vọng của tôi. “Tôi biết, thời gian không ủng hộ bạn và tôi rất thông cảm”. Dan còn cho biết, đang có một gia đình hạnh phúc, và chị gái Dan khó có con nên mới dẫn tới chuyện ông ta đăng ký tặng con giống.
Sau đó, khi chúng tôi nói chuyện trên điện thoại, Dan cho biết, bản thân có cảm nhận mạnh mẽ rằng ai cũng nên có niềm vui của cuộc sống gia đình. Tuy nhiên, có một điểm bất ngờ là, Dan thú nhận không cho vợ và con biết mình cho con giống. Theo đó, con Dan sẽ không biết, họ còn có 6 người anh em cùng mẹ khác cha.
Một người tên là Sayed đã liên lạc với tôi. Anh ta tự mô tả bản thân là đa chủng tộc, trong độ tuổi 20, là sinh viên. Sayed cho biết đã làm “rất nhiều” phụ nữ mang thai và có thể làm tương tự với tôi. Tuy nhiên, ban đầu, liệu tôi có thể gửi cho anh ta một tấm ảnh không. Khi tôi từ chối và hỏi xin thông tin từ Sayed, anh ta đã biến mất.
Một người đàn ông khác viết thư gợi ý tôi đáp tàu Eurostar tới Paris , nơi anh ta đang sống, để qua 2 đêm cuối tuần với anh ta trong một khách sạn. “Tôi có thể giúp em 4 lần trong vòng 2 ngày”. Trong số các thư tôi nhận được, hai người rủ tôi sang nước ngoài, hai người đề nghị gặp nhau ở nhà tôi vào ngày hôm sau.
Tôi có cảm giác không thoải mái và thấy rằng dường như một số người đàn ông rõ ràng đang đùa cợt trên sự tuyệt vọng của những phụ nữ đang muốn làm mẹ. “Tôi đã làm nhiều phụ nữ có thai. Một số người từ khắp vùng miền trong nước bay tới gặp tôi”, tôi đã từng nhận một lá thư như vậy từ một nam giới tự xưng là Manny, hành nghề bác sĩ.
Manny gửi tôi nhiều thư đề nghị gặp gỡ và khi tôi gọi điện cho anh ta, Manny ngay lập tức đề cập tới việc hiến tặng sẽ diễn ra ở đâu. “Cách tốt nhất là dành hai ngày tại một khách sạn và tôi có thể tặng tinh trùng 4 lần. Chúng ta có thể sử dụng thiết bị thụ tinh nhân tạo nhưng theo cách tự nhiên vẫn là tốt nhất”. Rõ ràng, Manny chỉ muốn quan hệ tình dục.
Liệu có phụ nữ nào thực sự tuyệt vọng tới mức lao vào quan hệ để có con như vậy và không cần kiểm tra các thông tin khác? - Tôi tự hỏi mình.
Theo Vienamnet/mail
No comments:
Post a Comment
để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))