Người yêu biên phòng

Vốn lãng mạn, yêu văn chương, ưa nhẹ nhàng, sống kín đáo, thích màu tím và hoa phong lan, nó là đứa con gái nhẹ nhàng, hiền dịu và rất dễ thương. Đã có khá nhiều chàng trai theo đuổi nhưng nó chưa đồng ý một ai. Tốt nghiệp trung học phổ thông, nó ra Hà Nội học. Tuy phải xa gia đình, thiếu thốn tình cảm nhưng nó vẫn giữ lòng mình để chưa yêu ai, quyết tâm học xong rồi yêu vẫn chưa muộn.
Thế nhưng chuyện tình cảm không thể nói trước và thay đổi được. Và rồi tình yêu cũng đến với nó thật bất ngờ. Bến xe, nơi các hành khách đến rồi lại đi, và cũng từ bến xe Mỹ Đình, nó đã gặp anh - một người lính biên phòng, trùng hợp là anh lại cùng quê với nó. Quen nhau, tìm hiểu và rồi nó đã yêu anh từ bao giờ nó cũng không biết nữa. Nó yêu những người lính, yêu màu xanh áo lính, yêu những phẩm chất tốt đẹp của anh bộ đội cụ Hồ, vì thế nó lại càng thấy yêu anh hơn. Trường anh và trường nó cách nhau không xa, nhưng cũng không mấy khi được gặp nhau. Nó muốn mình là hậu phương vững chắc cho anh, để anh yên tâm học tập và huấn luyện thật tốt. Yêu người lính thì phải biết chịu đựng, vì thế nên nó không trách gì anh cả, và cũng vì nó đã quen với những lần giải thích của anh - "Lính mà em"...
"Ghét anh ghê chỉ có tài biện hộ
 Để người ta thương nhớ nhiều hơn
Em xa lánh những chiều vui trên phố
Để nhớ người hay nói: lính mà em"...
Người yêu biên phòng, Thư tình, Bạn trẻ - Cuộc sống, thu tinh
Quen nhau, tìm hiểu và rồi nó đã yêu anh từ bao giờ nó cũng không biết nữa... (Ảnh minh họa)
Từ ngày có anh, nó thấy cuộc sống thật hạnh phúc, bao buồn vui được anh chia sẻ, và tin vào con trai chứ không như những gì bạn bè nó thường nói.
Nó và anh sinh ra ở một tỉnh miền Trung, nơi hẹp nhất trên bản đồ hình chữ S, nơi miền quê đầy cát trắng với khí hậu nắng gắt của mùa hè và bao thiên tai lũ lụt... bởi thế anh mang trong mình phẩm chất chịu thương chịu khó. Nhìn anh nó lại càng thấy yêu anh hơn, yêu từ giọng nói, cử chỉ, hành động... nó yêu tất cả con người anh. Nhà anh chỉ cách nhà nó khoảng 3km, nên những lúc về quê, nó lại thấy mình được yêu thương và quan tâm nhiều hơn, tận hưởng sự ấm áp của tình yêu, sự che chở của anh.
Nhưng những ngày tháng hạnh phúc của nó không kéo dài được bao. Quen anh chưa không lâu thì đơn vị anh phải chuyển đi đóng quân nơi khá xa. Tuy vậy, nó vẫn muốn đến gặp anh. Có một lần anh đã nói với nó rằng: "Từ nay em đừng lên đây nữa". "Anh không thích em đến ư? Anh không thích em ư?" - nó nhìn vào mắt anh và khẽ hỏi.
Anh bối rối, lắc đầu: "Anh không muốn em đến đây, con gái đi đường sá xa xôi vất vả, nguy hiểm lắm"
Nhưng nó vẫn bướng bỉnh: "Nếu anh không muốn em đến chỉ vì lo cho em thì em vẫn cứ đến"
- "Yêu lính biên phòng khổ lắm em ạ, em có chịu được không?"
Tại sao tự nhiên anh lại nói với nó điều đó? Phải chăng có lý do hay chuyện gì đó mà nó không biết? Tuy vậy, nó vẫn nói với anh rằng: "Vì yêu anh, khổ cỡ nào em cũng chịu được".
Thế nhưng điều nó suy nghĩ cũng xảy ra. Đêm đấy trời mưa tầm tã, một cơn mưa bất chợt. Mưa day dứt nhỏ từng giọt trên mái hiên, giọt buồn, giọt vui. Nhưng nào ai biết đâu là giọt vui, đâu là giọt buồn? Phải chăng mưa là giọt vui, nước mắt là giọt buồn? Nghe được câu nói "Mình chia tay em nhé" mà tim nó như vỡ vụn. Lý do anh đưa ra là anh phải đứng giữa chữ hiếu và chữ tình. Vậy nó biết phải làm sao đây? Nó không thể bắt anh bỏ chữ hiếu để đến bên nó, nhưng làm sao nó có thể xa anh đây?
Nó khóc, khóc rất nhiều. Nó đã tin tưởng anh, yêu anh đến như vậy, giờ đây nó phải cách xa anh sao? Mối tình đầu của nó sẽ kết thúc như thế này sao?Kết thúc khi tình yêu mới chớm nở và đẹp đẽ như thế này sao? Có lẽ anh cũng đang khó xử lắm, có lẽ anh cũng không vui gì hơn, vậy nó phải làm sao để an ủi anh, để mãi là hậu phương của anh đây?
Người yêu biên phòng, Thư tình, Bạn trẻ - Cuộc sống, thu tinh
Nó thấy mình bình yên, được yêu thương, được che chở dưới đôi cánh tình yêu mà cuộc đời đã đem đến cùng anh cho nó... (Ảnh minh họa)
Số phận có lẽ chỉ đang muốn thử thách 2 người, vì một thời gian sau, anh lại trở về bên nó, anh đã vượt qua khó khăn để tiếp tục yêu thương nó. Phải chăng nó đã đúng khi quen anh, tin anh, rồi yêu anh?
Cảm ơn anh đã đưa bờ vai mạnh mẽ đỡ lấy những khó khăn trong cuộc sống thay nó, để những ngày lo lắng, nặng nề nhất đối với nó đã qua đi. Cảm ơn anh đã luôn là điểm tựa vững chắc cho nó mỗi khi nó gặp những trở ngại trong cuộc sống dù là nhỏ nhất. Nó thấy mình bình yên, được yêu thương, được che chở dưới đôi cánh tình yêu mà cuộc đời đã đem đến cùng anh cho nó.
Càng ngày nó càng thấy yêu anh nhiều hơn, và nó cũng nhận ra một điều rằng không có ai sẽ yêu nó như anh đã và đang yêu, phải không anh?
Nó tôn trọng anh, tôn trọng tình yêu của nó vì nó biết tình yêu đó thật thiêng liêng. Nó biết rằng tình yêu của nó sẽ còn nhiều chông gai phía trước, nhưng nó tin anh và nó sẽ cùng nhau vượt qua.
Chúng mình sẽ là của nhau mãi, anh nhé? Yêu anh, yêu rất nhiều...

No comments:

Post a Comment

để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))