Mất nhau vì hiểu lầm

Ảnh: My.opera.com
Nếu cho thời gian quay trở lại, em cũng sẽ vẫn không trốn tránh buổi giao lưu ấy. Dù nó là buổi giao lưu định mệnh khiến đôi mình xa nhau.
Nếu cho thời gian quay trở lại, em sẽ vẫn nhận lời yêu anh. Cho dù, có ai đó nói em đã vội vàng trong tình yêu. Bởi vì, đơn giản chẳng qua là cú sét ái tình đã đánh trúng tim em mà thôi. Ai đó đâu thể hiểu được, đôi khi tình yêu có những điều thật khó cắt nghĩa phải không anh?
Nếu cho thời gian quay trở lại, em cũng sẽ vẫn yêu anh như ngày xưa ấy. Bởi vì, đó là quãng thời gian em đã đắm mình trong men say tình yêu. Em hạnh phúc vì yêu anh và được anh yêu, anh quan tâm, chăm sóc. Em thấy mình bé nhỏ trong anh...
Nếu cho thời gian quay trở lại, em cũng vẫn sẽ yêu anh nhiều như vậy. Vì em nghĩ khi em yêu anh nhiều như thế, cho dù giờ 2 ta không ở bên nhau, nhưng rồi sẽ có lúc em cũng nhận được một tình yêu lớn từ một người đàn ông khác, không phải anh...
Nếu cho thời gian quay trở lại, em cũng sẽ vẫn không trốn tránh buổi giao lưu ấy. Dù nó là buổi giao lưu định mệnh khiến đôi mình xa nhau. Nhưng anh có biết, nếu anh cứ như vậy, thì nếu không là buổi giao lưu hôm ấy thì cũng sẽ là một buổi nào đó, và đẩy chúng ta xa nhau. Bởi vì, 2 ta vốn không thuộc về nhau, thì sẽ mãi chỉ là 2 mảnh vỡ của 2 chiếc gương khác nhau không thể ghép làm một, phải không anh?
Nếu, cho thời gian quay trở lại, em sẽ vẫn làm tất cả những gì đã dành cho anh, đơn giản chỉ bởi vì: Em yêu anh, và vì nếu chỉ là nếu mà thôi, quá khứ không bao giờ quay lại được.
Ngày…tháng…năm….
"Ta vô tình bước qua đời nhau"....
Em vẫn nhớ cái câu thơ ấy, vì nó quá đúng, với anh và em, hai nhân vật của một câu chuyện tình yêu lãng mạn và buồn như phim Hàn.
Anh là em chú của đứa bạn thân cùng học cao học với em, nó cũng chỉ mới về làm dâu ở Thái Nguyên này. Em cũng chẳng bao giờ nghĩ em sẽ yêu anh, một chiến sĩ công an, vì em vốn dị ứng với công an...
Thế mà em lại đổ gục trước anh, vào đúng cái ngày sinh nhật em, trước bó hoa hồng nhung - loài hoa em thích - và trước tình yêu của anh.
Thật buồn cười phải không anh? Thế đấy, và em đã nhận lời yêu anh. Và mình đã có thời gian thật đẹp bên nhau, lãng mạn, cuồng say. Hai gia đình đều ủng hộ, và, nếu như không có cái buổi ấy... thì chỉ còn 2 ngày nữa thôi, bố mẹ anh sẽ chính thức lên nhà em để bàn về chuyện trăm năm của đôi mình.
Ấy thế mà, anh đã nói lời xa em chỉ trước cái ngày em mong đợi ấy 2 ngày, không một lý do. Em bàng hoàng, em đau khổ, không hiểu vì sao?
... Đôi mình đã xa nhau được 4 tháng rồi anh nhỉ? Nhanh quá, nhanh đến không ngờ. Ngày hôm nay - cách đây 1 tháng - anh đã chính thức trở thành người đàn ông của người ta, thành chồng của người ta.
Bài hát "Mơ một hạnh phúc" em hát tặng anh sau khi anh ngỏ lời yêu em, mãi mãi chỉ là giấc mơ anh nhỉ? Em cũng đã từng rất đau buồn, em cố quên anh, cố quên những kỉ niệm của tình yêu đầu này.
Giờ thì mình mãi mãi ở 2 phương trời xa lạ, cho dù, chỉ cần 5 phút đi xe máy là mình có thể gặp nhau. Nhưng đã mãi xa, khi mà cho đến giờ anh vẫn không nói chuyện với em, anh vẫn chưa hết hiểu lầm về em.
Anh, người đàn ông đã đi qua đời em và em, người con gái từng đi qua đời anh, sau này mình có thể làm bạn không anh? Hay là có gặp lại cũng chỉ như là 2 người xa lạ?
Thai Ha

No comments:

Post a Comment

để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))