Chút Vu Vơ…

Em… Đêm lại về rồi em… anh riêng anh lại mình anh tư lự nơi này…. nhớ… nhớ em lắm…
Màn đêm bao phủ cả một vùng hoang lạnh giữa canh khuya… hoà chung nỗi sầu trong anh đang từng chút… từng chút một cuộn dâng… để mà xé nát tâm can anh… gặp gỡ nhau mà chi… rồi thương nhớ…. để cho con tim thổn thức từng canh dài riêng bóng lặng thầm…
Em ơi… có lẻ chữ nhớ em… đã không còn tác dụng trong em… em không đoái hoài… em vẫn hững hờ… vẫn lạnh nhạt…. có lẻ chỉ mình anh… chỉ có anh nhớ… nỗi nhớ tha thiết… từng giây từng phút…. từng ngày tháng… chồng chất lên nhau… để rồi nghe con tim mình bao nhịp đập xoáy mòn… đau xé từng hồi một….
Làm sao hỡi em… cho đôi song tim xích lại gần nhau hơn… làm sao anh có thể khâu lại ân tình mà dỡ dang…. nói đi em… cho anh biết anh làm sao hỡi em…
Giọt lệ mặn nồng từ từ lan toả châu thân…. khóc ư… anh có thể khóc à… nhu nhược vậy sao… đúng… có lẻ em cho là đàn ông rơi lệ là đàn ông nhu nhược…. nhưng em ơi… anh có thể khóc… khóc vì người mình yêu… anh có quyền đó mà phải không em….
Có lẻ em nghĩ rằng… trong mọi lãnh vực… mình đừng nên luỵ về bất cứ điều chi… nhưng luỵ không phải là van xin… không cầu khẩn… mà là đi tìm… tìm cái nửa của mình… để cho mảnh hồn hàn gắn lại… cho đôi tim cùng chung nhịp đập…. thương yêu nhau… cần nhau… đâu thể gọi là luỵ phải không em…
Em ơi… Màn đêm đã về rồi em… Từng cơn gió đêm lạnh lắm… lạnh cả châu thân… giờ anh lại lạnh thêm cả tâm hồn mình… cả thân thể này đã giá băng… kể từ khi em xa… xa anh khi đông vừa trở mình trở gót… để anh mang buốt lạnh… riêng anh…. trách anh… trách anh sao qu’a vụng về… không giữ nổi tình em… anh đã sai… sai thật rồi… vì anh cứ ngỡ rằng… trong em có anh…. nhưng không… em đến chỉ khoã lấp lúc trống vắng…. và em xa khi em cảm nhận rằng…. anh không là người lý tưởng cho tương lai em… hay nói cách khác… em không tìm được sự đồng cảm… và rồi em phải xa… để cho anh đêm từng đêm ôm hoài giấc mơ yêu…
Nhớ… Anh nhớ em lắm… em nơi ấy… em có biết rằng… đêm nay gió lạnh riêng mình anh , thầm đếm giọt sầu vương , mà đưa mắt về nơi ấy… mà nghe lòng quặn thắt… nhớ em vô cùng… đôi nét vu vơ anh lại kết vào đây… anh luôn là anh… là người nhớ về em những khi đêm về… Nhớ em ….đôi hàng vu vơ của đêm thanh vắng nhớ về người anh thương

No comments:

Post a Comment

để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))