Nữ ca sĩ hải ngoại xinh đẹp tâm sự:"Nhiều người cho tôi là người đàn bà quái lạ nhưng thật sự là khi đã thất bại thảm hại trong hôn nhân thì khó lấy lại lòng tin một lần nữa".
Thuở đầu nơi đất khách
- Là một trong số hiếm ca sĩ Việt có một ngoại hình rất Tây (được thừa hưởng từ dòng máu Mỹ của người cha), chị có nghĩ, nhờ có ngoại hình này mà chị mới đến được gần hơn với nghiệp cầm ca?
- Chắc chắn rồi. Vì để đến được với nghiệp cầm ca đòi hỏi phải có rất nhiều yếu tố, giọng hát hay thôi chưa đủ mà còn cần phải có một vẻ ngoài ưa nhìn nữa.
Nhiều người nói tôi may mắn được thừa hưởng từ cha ngoại hình “Tây lai” và tôi cũng thấy thế. Nhưng nói thật, với ngoại hình này khoảng 20- 30 năm về trước thì tôi thấy nó không hề may mắn chút nào. Bây giờ, nhờ ngoại hình này mà hình ảnh của tôi đăng trên các poster, áp phích quảng cáo... bao giờ cũng nổi bật nhất, dễ thấy nhất.
- Nhưng nếu không nhầm thì trong thời gian chị ở Bataan (Philippines) để chờ sang Mỹ, chị đã được tuyển đi dự thi hoa hậu. Tại sao chị không tiếp bước con đường này để “bớt khổ” như suy nghĩ của chị thời đó?
- Trong cuộc thi hoa hậu ở Bataan ngày ấy, tôi may mắn được giải Tài năng và giải Á hậu 1. Tài năng vì trong cuộc thi tôi thể hiện phần thi của mình bằng một ca khúc tiếng Anh, do cô giáo Phi dạy. Giải thưởng dành cho tôi lúc đó là 150 đô la. Tuy nhiên, khi qua Mỹ thì không có ai nâng đỡ tôi bước chân vào con đường “sắc đẹp” này cả. Mãi đến 5 năm sau tôi mới gặp nhạc sĩ Lam Phương, nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn, Trung tâm băng nhạc Paris By Night, ca sỹ Chế Linh... và nhờ họ mà tôi mới bắt đầu những bước chân đầu tiên vào con đường ca hát...
Hôn nhân đổ vỡ có thể do cái tôi của cả hai quá lớn!
- Quá chật vật và đơn độc với cuộc sống nơi đất người là lý do khiến chị “dễ dàng” nhận lời kết hôn?
- Không. Đi hát một thời gian thì tôi cảm thấy quá mệt mỏi, tôi ao ước có một gia đình bởi vì ngay từ bé tôi đã không có gia đình thực sự. Thời đó, đêm thì đi hát nhưng ban ngày lại rất cô đơn, ngoài mẹ ra thì tôi chẳng có ai bầu bạn nên lúc nào cũng cảm thấy trống trải, buồn chán, mệt mỏi... Trong khi đó, gia đình Andy Ho (chồng cũ của tôi) là một gia đình gốc Việt nhưng rất đông anh em.
Khi gặp Andy Ho tôi dễ dàng đồng ý vì tôi muốn có một gia đình lớn như vậy. Anh ấy là em họ một người bạn tôi. Chúng tôi quen biết nhau qua người ấy. Nói đúng hơn Andy Ho đã chủ động nhờ người bạn ấy giới thiệu với tôi để làm quen. Quen biết nhau được khoảng 6 tháng thì chúng tôi đã tính tới chuyện kết hôn, một năm sau thì mới tổ chức được đám cưới. Sở dĩ phải một năm sau khi quen mới cưới được, tại ở bên Mỹ, khi đã có ý định kết hôn thì phải mất thời gian chuẩn bị rất nhiều thứ... rồi còn đặt nhà hàng trước khoảng 4- 5 tháng mới có chỗ để làm tiệc.
- Lúc đó chị suy nghĩ gì mà chỉ mới 6 tháng quen nhau đã chấp nhận cưới?
- Dĩ nhiên là khi mới gặp thì tất cả mọi thứ đều đẹp, đều hay, đều mới và mình tìm hiểu thì thấy thích. Bản thân anh ấy cũng là một người cao lớn, đẹp trai, thành đạt trong xã hội. Khi đó, tôi cảm thấy anh ấy có thể là chỗ dựa vững chắc cho mình lâu dài cũng như làm bố của con mình. Nếu ai đã gặp bé Quỳnh Tiên ngoài đời hoặc nhìn thấy trong hình thì sẽ thấy bé giống bố, rất xinh, thông minh. Bé là một trong 10 học sinh giỏi của trường.
- Một thời gian dài chị “mất tích” để lo cho cuộc sống gia đình, chứng tỏ tình yêu ấy đã rất mạnh mới có thể “dứt” chị khỏi nghề hát được như thế?
- Lúc đó, tôi nghĩ rằng nếu tôi đi hát thì đến một ngày nào đó người ta cũng sẽ quên mình, nhất là khi mình đã già, còn gia đình sẽ là mãi mãi. Tôi đã quyết định gác công việc, dành tất cả cho gia đình. Chúng tôi dọn từ tiểu bang California sang bang Texas; Nhưng mọi thứ đã không như tôi nghĩ (cười chua chát).
- Vậy lí do gì khiến cuộc hôn nhân này tan vỡ?
- Sau khi tôi sinh Quỳnh Tiên, ở nhà một thời gian, tôi bắt đầu nhớ sân khấu, nhớ đến quay quắt. Thời gian đó có rất nhiều lời mời biểu diễn nên chỉ 5 tuần sau khi sinh là tôi đi hát trở lại. Tuy nhiên, 5 tuần đầu tiên quay trở lại với sân khấu thì giữa chúng tôi lại có vấn đề. Ngoài mặt thì anh ấy vẫn cứ nói là muốn tôi đi hát nhưng khi tôi đi thì anh ấy lại không vui. Dĩ nhiên là khi tôi đi hát thì con gái ở nhà vẫn được mẹ tôi cùng người giúp việc chăm sóc chu đáo. Nhận thấy anh ấy có vẻ không bằng lòng, hỏi thì anh ấy lại không thừa nhận. Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Nữ ca sĩ Thanh Hà tên thật là Trương Minh Hà, sinh năm 1969 tại Đà Nẵng. Mẹ cô vốn người Đà Nẵng còn bố cô tên là Bill Williams – một sĩ quan không quân Mỹ. Khi lên 2 tuổi thì bố Thanh Hà tử trận tại chiến trường nên cô phải về sống với dì ruột từ nhỏ. Vốn mang hai dòng máu Việt – Mỹ nên Thanh Hà có vẻ đẹp rất tây với da trắng, tóc vàng. Hồi nhỏ, Thanh Hà nổi tiếng là người hiếu động, tham gia rất nhiều hoạt động văn hóa văn nghệ trong trường lớp. Với giọng hát đầy nội lực và một bề ngoài luôn mới mẻ được chăm chút kỹ lưỡng, Thanh Hà đã chiếm được trọn cảm tình của khán giả trong gần 20 năm ca hát. Ngoài đời, Thanh Hà rất bình dị, có cách nói chuyện thẳng thắn, không mầu mè nhưng lại rất tình cảm… Thanh Hà từng nổi tiếng với những album: Hạ trắng, Tim vẫn trong ta, Bước tình hồng, Ru em từng ngón xuân nồng… Gần đây, Thanh Hà đã thành lập một trung tâm riêng lấy tên là Thanh Hà Productions và CD mới nhất của cô là “Ru lòng khờ dại” tập hợp 10 ca khúc tình cảm quen thuộc của nhiều nhạc sĩ nổi tiếng như Tuấn Khanh, Trịnh Nam Sơn, Đức Huy, Khánh Băng, Nguyễn Ngọc Thạch, Bùi Anh Tuấn, v.v… Thanh Hà cũng được nhắc tới trong quyển sách “Coming Home” của một tác giả người Mỹ ở New York viết về những người con lai Mỹ, trong đó cô được mô tả là một trong những cô gái lai Mỹ thành công trong sự nghiệp. |
Rồi từ đó khoảng cách của chúng tôi bắt đầu tăng. Cho đến một thời gian sau, khoảng 9- 10 tháng chúng tôi không hề nói chuyện với nhau mặc dù sống cùng một mái nhà. Thậm chí đi ra đi vào, sớm tối chạm mặt mà có khi không thèm nhìn nhau. Thời điểm đó lúc tôi dọn ra ngủ ở ghế salon, lúc tôi ngủ với con gái.
Mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm khi tôi không thể chịu nổi cảnh sống như thế nữa. Tôi đã đề nghị anh ngồi lại nói chuyện và chủ động nói lời chia tay. Không cãi nhau, chửi nhau hoặc xung đột lớn... mà cứ âm thầm vậy đâm ra càng mệt mỏi. Trong chuyện này, có thể cái tôi của mỗi người quá lớn!!!
- Khi nghe chị chủ động đề nghị ly dị anh ấy đã phản ứng như thế nào?
- Anh ấy đồng ý ngay. Anh ấy không những đồng ý mà còn nói: “Anh nghĩ là nên như vậy vì mình còn trẻ, vẫn còn nhiều cơ hội để có thể làm lại từ đầu”. Thế là tôi vào trong nhà, xếp tất cả quần áo bỏ vào vali rồi đi sang nam California ngay.
Tuy nhiên, khi tôi đã thu dọn xong hành lý thì trời mưa tầm tã nên không gọi được taxi. Tôi nhờ anh ấy đưa tôi ra phi trường thì anh ấy không chịu đưa. Khi tôi sang nam California được một tuần thì anh ấy đưa bé Quỳnh Tiên sang, thuyết phục tôi quay lại. Tôi không đồng ý vì trong khoảng thời gian đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều và đã lên kế hoạch mới cho cuộc đời mình rồi.
Sau bao nhiêu năm chia tay, tôi ngồi và ngẫm nghĩ thì phát hiện ra một điều: Lúc tôi chủ động nói lời ly dị, anh ấy đồng ý ngay là bởi tính tự ái, cái tôi đàn ông cao quá. Nếu như ngay lúc đó, anh ấy xuống nước một chút, nói những điều người phụ nữ muốn nghe thì không bao giờ tôi muốn ly dị đâu.
Nghĩa là, anh ấy rất yêu tôi nhưng yêu theo lối mà tôi không thích. Còn tôi yêu anh ấy nhưng không biết làm cho anh ấy hiểu. Cả hai đều đã giữ trong mình cái tôi quá lớn nên đến bây giờ tôi vẫn không trách anh ấy. Sự đổ vỡ này lỗi thuộc về cả hai. Tôi nói thật lòng, nếu cho làm lại từ đầu, tôi sẽ không bao giờ muốn ly dị chút nào.
Con chim sợ cành cong
- Đó có phải là nguyên nhân khiến chị đến thời điểm này vẫn không chịu tiến tới hôn nhân với bất kỳ người đàn ông nào khác?
- Chưa tiến tới hôn nhân là vì tôi nghĩ hôn nhân chỉ là một bữa tiệc cho mọi người biết, là một tờ giấy thôi. Đối với tôi, tình yêu chân thật, tình yêu hai người sống với nhau, hiểu nhau và cho nhau tất cả mới là quan trọng nhất. Cho đến giờ này tôi vẫn không nghĩ mình sẽ làm lại đám cưới với ai đâu (cười).
Tất nhiên, sau khi chia tay, bố Quỳnh Tiên đã có rất nhiều cuộc tình đến rồi đi và ngay cả thời điểm hiện tại tôi vẫn đang có người đàn ông của đời mình. Nhưng tôi có nói với người bạn trai hiện tại là tôi không muốn lập gia đình.
- Nghe nói, người yêu hiện tại của chị cũng là một người trong nghề?
- Đúng thế, anh ấy là một nhạc công. Tôi rất hạnh phúc với tình yêu hiện tại vì chúng tôi đã quen nhau được 3 năm. Thực ra, tôi đã biết anh ấy mười mấy năm về trước nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ anh ấy sẽ là người đàn ông tôi yêu cả. Mãi cho đến khi tôi bắt gặp ánh mắt người ta nhìn mình rất kỳ lạ, cả nụ cười cũng thế thì tôi tự hỏi lòng mình: “Có thật không? Chuyện này là chuyện gì vậy ta?” và tôi vẫn không tin. Mặc dù trước đó, ông trưởng ban nhạc nơi anh ấy là thành viên có nói với tôi rằng “cậu kia thích em lắm đấy”, lúc đó tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện vì không nghĩ đó là sự thật.
Thanh Hà và nhạc sĩ Quốc Dũng
Rồi một ngày, khoảng 3 năm về trước, khi bước lên sân khấu tôi bắt gặp người này thay đổi bề ngoài một cách lạ thường, lạ thường đến mức tôi không nhận ra. Khi đó anh nhìn tôi cười thật tươi, mắt sáng ngời lên. Tôi buộc lòng phải quay lại hỏi “Có phải anh đấy không?”, anh ta trả lời “Đúng rồi! Tôi đây”. Sau giờ biểu diễn hôm đó, anh ấy nhắn tin mời tôi đi uống cà phê. Tôi còn bảo anh ấy “điên”, sau giờ hát người ta muốn đi ngủ, ai lại đi uống cà phê, thức trắng đêm sao mà ngủ nổi”. Câu chuyện tình yêu của tôi bắt đầu từ đó... (cười).
Mối tình này tôi thấy buồn cười lắm. Tôi biết, thường thì tình yêu bắt đầu bằng những ấn tượng đẹp ban đầu, còn với mối tình này lúc gặp ban đầu lại toàn là những điều không mấy ấn tượng. Nó chẳng có gì giống với “mẫu” người lý tưởng mà mình thích hết.
Đầu tiên là về ngôn ngữ, người này không nói được tiếng Việt, chỉ nói tiếng Mỹ thôi. Bây giờ thì anh ấy đã bắt đầu biết nói tiếng Việt được chút ít.
Thứ hai, từ sở thích, cách nói chuyện, cách sống... giữa chúng tôi có rất nhiều điểm trái ngược. Chẳng hạn, tôi thích nghe nhạc nhẹ nhàng, êm đềm, vui vẻ thì anh ấy thích nghe nhạc sôi động; tôi quyết định một điều gì đó rất nhanh còn anh thì suy nghĩ rất kỹ...
Cũng vì thế mà sau 7 tháng quen nhau tôi đã chủ động nói lời chia tay vì thấy không hợp. Nhưng khi tôi đòi chia tay thì anh ấy không chịu, anh ấy nói: “Không, chưa hợp nhau thì sẽ thay đổi để hợp. Em không thể rời xa vòng tay anh được đâu vì anh biết số phone của em, địa chỉ của em... cho nên những gì em muốn ở anh, em cần thay đổi thì anh có thể làm được hết”.
Tôi vẫn quyết định chia tay nhưng khi về nhà thì anh ấy vẫn thường xuyên nhắn tin hỏi thăm. Lúc đầu tôi kệ, nhưng sau đó nghĩ cũng thấy thương nên tôi nhắn tin lại. Khi nhận được tin nhắn của tôi anh ấy đã bay từ bắc Cali sang nam Cali gặp tôi. Rồi từ đó chúng tôi có nhiều cơ hội đi chơi với nhau, uống cà phê và trò chuyện... Và khoảng 6 tháng sau thì mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn. Nhất là anh ấy chịu bỏ thời gian ra học tiếng Việt và cố gắng tối đa giao tiếp bằng tiếng Việt mỗi khi gặp bạn bè, người thân.
Đối với con tôi, anh ấy cũng đã cố gắng tạo cho cháu một lòng tin, một sự thiện cảm. Anh ấy rất có kinh nghiệm trong việc “mua chuộc” con nít, anh biết cháu thích điều gì và cố gắng chiều chuộng nó. Nhờ đó mà hai người xích lại gần nhau hơn.
- Quen nhau tới 3 năm rồi, bản thân chị cũng đã bước qua ngưỡng “tứ tuần”. Chẳng lẽ chưa bao giờ anh ấy đề cập đến chuyện kết hôn?
- Có, anh ấy đã nói với tôi 2 lần rồi nhưng tôi nói với anh ấy là “nó đang tốt đẹp như thế, mình thay đổi làm gì?”. Anh ấy có nói với tôi một câu mà tôi thấy cũng có lý, anh bảo “Em thấy không, cuộc hôn nhân cũ là một bức tranh có khởi đầu rất tốt đẹp nhưng kết cục lại xấu. Còn cuộc tình này, mở đầu xấu, cãi vã, gây lộn nhưng bây giờ đang rất tốt đẹp đấy thôi”. Tôi bảo lại với anh ấy: “Em đã học được bài học sau 6 tháng lấy nhau nên bây giờ phải tìm hiểu và cân nhắc thật kỹ. Em muốn đợi một thời gian dài nữa chứ không làm liền. Em nghĩ, nếu anh thương em thì khoan nghĩ đến chuyện lập gia đình bởi vì đối với em, em không tin sự bền vững của hôn nhân”!!!
Chắc là khi đọc được điều này sẽ có nhiều người cho tôi là một người đàn bà quái lạ (cười) nhưng thật sự là khi đã thất bại trong hôn nhân, thất bại thảm hại thì người ta rất khó để có thể lấy lại lòng tin về nó lần nữa.
Theo Gia Đình
No comments:
Post a Comment
để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))