Mày bảo với tao là mày không thích H. Và tao tin. H, tao và mày là bạn thân từ hồi “mút chung que kem, ăn chung cái kẹo”. Khi tao nhắc tới H với tốc độ 60 lần/phút, mày cười và bảo có thể H cũng thích tao đấy. Tao hi vọng thế. Tao chưa bao giờ phải buồn hay thất vọng gì về mày và H cả. Nếu nói đến sự chăm sóc và ở bên cạnh mỗi khi cần thì hai đứa mày hơn đứt ông anh “yêu quái” của tao ở nhà rồi. Tao vẫn cứ tin như thế và không bao giờ thôi hi vọng đến một lúc nào đó H sẽ đổ tao, như lời mày nói.
20-10 tao lang thang một mình trong park. Kết quả của việc không dưới 10 lần “thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...” khi tao alô vào máy của hai đứa mày.
Sau đó chỉ khoảng 10 phút tao đã hiểu ra lí do vắng-mặt-bất-thường của hai đứa bạn thân. H và mày, hai đứa bạn thân nhất của tao đi chơi riêng ở park. Tao buồn và thất vọng. Không phải là mày đã “giành” mất H mà bởi mày đã không thật lòng. Cả H nữa, mọi chuyện H đều tâm sự với tao, chỉ riêng “chuyện của bọn mày” là không. Đã thế lúc nào mày cũng tỏ ra luôn luôn lắng nghe và thấu hiểu tao. Thà rằng bọn mày cứ nói thẳng, nói thật với tao. Có thể tao sẽ buồn đấy nhưng bằng tình bạn chân thành của bọn mày, tao tin rồi tao sẽ lại ổn thôi. Giống như nhiều lần bọn mày lôi tao dậy sau những cú vấp đấy. Và chúng mình vẫn sẽ là bạn như nó vẫn thế.
Lúc này đây điều tao sợ nhất là từ bây giờ mình có còn hai đứa bạn thân của trước kia không ? Lần đầu tiên tao buồn mà không được chạy tới tìm hai người hiểu mình nhất để tâm sự. Đành nói với anh Chánh vậy.
No comments:
Post a Comment
để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))