“Sếp đang rất thích tôi…”

Tôi không thiếu thốn gì từ khi sinh ra trên đời. Tốt nghiệp đại học, tôi được bố mẹ lo cho vào một tập đoàn danh tiếng. Ai cũng bảo tôi sung sướng và điều đó đúng. Nhưng càng ngày tôi càng thấy việc vào một tập đoàn làm việc, ở một vị trí nhiều hứa hẹn khiến tôi cảm thấy mình có nhiều ràng buộc không rút được chân ra và sẽ thỏa hiệp…
"Tôi không bất tài sao tôi lại bắt mình thành rẻ mạt?"

Vào cơ quan làm việc 4 tháng tôi mới được mon men lên phòng sếp. Ông là một người cao to và có ánh mắt nhìn cuốn hút ghê gớm. Sau đó ông sắp sếp cho tôi đi công tác cùng, buổi đầu ấy không ngôn ngữ nào diễn tả được niềm vui của tôi vì tôi nỗ lực và được trọng dụng.
 
Và tôi được sếp chú ý thật sự, cái đêm ấy tôi ở bên phòng xếp tài liệu còn sếp ở phòng mình. Đêm sếp gọi tôi “mang cho anh cái khăn ướt”. Tôi tất bật xuống lễ tân hỏi rồi cầm lên. Vào phòng tôi thấy sếp cởi trần ngồi xem ti vi rất hớ hênh… Tôi đưa khăn sếp cầm và kéo tay tôi lại. Thú thực, tôi cũng là người đã từng trải, tôi hiểu được rằng ở cái ánh mắt kia muốn tôi làm gì… Ban đầu tưởng mình sẽ hòa vào nhịp rất vội vã ấy, nhưng được một chút tôi bật dậy và chạy vội khỏi phòng.
Lúc đó tôi nghĩ rằng sếp đã nhiều hơn tuổi bố mình, tôi nghĩ tôi có bất tài đến mức phải là bồ nhí của sếp mới vươn lên được hay không? Tôi còn nghĩ việc cái thân hình nhơ nhuốc kia chạm vào mình sẽ mang đến bệnh tật như thế nào… Tôi đã từ chối.

Hôm sau, sếp có nói với tôi đại ý là “Em là người đặc biệt, tôi cho em cơ hội lần 2”
.
Tôi đem chuyện tâm sự và nhắn tin cùng người chị họ làm cùng cơ quan, chị đã nói với tôi đầy ngoa ngoắt rằng “chị thách mày từ chối mà tồn tại được ở nơi này”. Có một điều như là mặc định rằng: Ai muốn được thu nhập ổn định, muốn lương lên đều đặn, muốn thưởng lễ tết nhiều thì hãy “là bồ của sếp”. Còn không thì cũng chỉ là kẻ sai vặt và hoặc bị “đì” mà không ngóc đầu lên được.
 
Cả đời mình cái gì cũng được chăm lo kỹ lưỡng đến giờ mình “ngã” thì biết phải làm sao? Chỉ là chuyện thỏa mãn sếp như tất cả những người đi trước thì con đường sau này tôi đi chỉ toàn “nhung lụa”. Có lúc mình chẳng cần bộc bạch, hãy lẳng lặng làm và hưởng thụ.
 
Trên ô tô sếp vẫn vui vẻ trêu đùa, “bé có biết cái đồng hồ của anh không?”. Sếp hay nói đến những giá trị bằng tiền bạc và rất thẳng thắn nói về tình dục. Tôi hiểu rằng đôi khi còn có cả những gợi ý về những khoản tiền hàng trăm triệu.
Sếp đang rất thích tôi… Nhưng tôi cũng hiểu được rằng cái thích này cũng chỉ là sự thích tò mò và muốn chiếm đoạt. Như những nhân viên đến trước tôi, rồi họ vẫn trải qua và họ vẫn lấy chồng. Nhưng tôi vẫn băn khoăn, tôi không bất tài sao tôi lại bắt mình thành rẻ mạt?
Theo Vietnamnet

1 comment:

  1. ban khong nen lam nhu the vi ten do co the lam mat cuoc doi ban

    ReplyDelete

để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))