World Cup và sầu riêng

Có lần chị mới hỏi bạn đội Hà Lan kêu là gì, họ nói là “cơn lốc màu da cam”, về tới nhà vấp té chị hai đã quên béng, út hỏi chị hai lại nói “tối nay mình bắt đội chất độc màu da cam út nhé”, bố đã cười vỡ bụng tối đó.
Thật ra hai danh từ này không liên quan gì với nhau cả, chỉ biết rằng mùa World Cup đến cũng là mùa sầu riêng đầu mùa, và đó là những kỷ niệm đẹp của gia đình mình út cưng nhỉ. Bây giờ xa nhà nhưng chị hai vẫn nhớ lắm những khoảnh khắc của ngày xưa.
Năm 1998, út mới có 4 tuổi và chị hai cũng còn nhỏ, chị cũng không hiểu thế nào là World Cup và cũng không hiểu tại sao mọi người lại quan tâm như vậy. Năm 2002, lúc này út cũng được 8 tuổi rồi còn gì, chị hai học lớp 11 rồi, bạn bè chị hai bắt đầu cũng bàn tán về bóng đá, nhưng chị hai cũng chẳng quan tâm lắm vì chị hai đâu thích bóng đá, út cưng thì có biết gì về bóng đá đâu.
Nhưng không muốn mẹ và mấy chị em mình buồn nên bố bao giờ cũng về nhà xem bóng đá với gia đình, nói rõ hơn là với 3 người không hiểu gì về bóng đá. Dĩ nhiên là hai chị em mình không thích thú gì với trái bóng lăn tròn trên sân cỏ, nhưng xem một mình thì bố buồn, biết chị em mình thích ăn sầu riêng nên bố gạ gẫm: “Bố con mình cá độ nhé, nếu đội bóng bố thua, bố sẽ mua cho một trái sầu riêng?” (chúng tôi thường không được ăn sầu riêng nhiều vì bố mẹ thường nói nó nóng và sợ sâu răng). Tôi nhanh nhảu: “ vâng ạ, nếu con và út thua thì chúng con sẽ hùn tiền mua một trái sầu riêng chung cho bố, nếu không đủ thì mẹ sẽ viện trợ thêm”.
Dĩ nhiên là bố đồng ý, bởi vì cá độ chỉ làm cho những trận đấu thêm hấp dẫn. Mẹ thấy mấy bố con hào hứng cũng đồng ý làm đồng minh cho hai chị em. Về phía hai chị em, ngẫm nghĩ lại chúng tôi lời to vì dù thắng hay thua chúng tôi cũng được ăn sầu riêng thỏa thích.
Thế là chị hai cũng bắt đầu quan tâm hơn, không phải vì yêu bóng đá mà vì những trái sầu riêng thơm phức, và cũng vì út cưng khá hào hứng, dù sao hai chị em vẫn thích là người thắng cuộc hơn, những múi sầu riêng ấy ngon hơn nhiều.
Những ngày đầu khi trái bóng lăn, út thường được ưu tiên chọn đội để cá độ trước, chỉ chọn bằng những chi tiết hết sức đơn giản: “con chọn đội bên trái, con chọn đội màu trắng, khi thì đội màu đỏ đẹp hơn chị hai nhỉ?”. Chỉ một hai ngày sau đó, kế hoạch chọn lựa được chi tiết hơn với những thông tin mà nhiệm vụ của chị hai là phải hỏi những người bạn cùng lớp, về bàn chiến thuật với út rồi mới bắt đầu chọn lựa.
Những cái tên chuyên nghiệp hơn, nhưng đôi khi quên thì nó trở thành ngộ nghĩnh. Có lần chị mới hỏi bạn đội Hà Lan kêu là gì, họ nói là “cơn lốc màu da cam”, về tới nhà vấp té chị hai đã quên béng, út hỏi chị hai lại nói “tối nay mình bắt đội chất độc màu da cam út nhé”, bố đã cười vỡ bụng tối đó.
Argentina thì chị gọi là “những con ngựa vằn dũng mãnh”, Brazil thì lại là “con sóng dữ màu vàng”, đội Anh: “thiên thần màu trắng”. Bố cũng vui với những cái tên lạ lẫm mà hai chị em mình đặt. Càng về cuối, chị em mình càng yêu bóng đá tự lúc nào, nhưng chị em mình cũng chỉ xem khi có bố ở nhà, út cũng bắt đầu trông ngóng bố nhiều hơn, nhất là khi tới giờ trận đấu sắp bắt đầu mà bố vẫn chưa về: “Bóng sắp lăn rồi mà bố vẫn chưa về” tivi bật đó, nhưng hai chị em ngồi ngoài cửa đợi bố.
Năm 2006, bố và hai chị em mình cũng cá độ, cũng là đầu mùa sầu riêng, lần này cũng đã yêu bóng đá hơn, và cũng yêu sầu riêng với cái mùi thơm phức đặc trưng, và vị ngọt lịm của nó. Nhưng với chị hai, những giây phút ấy gia đình mình còn ngọt ngào hơn những múi sầu riêng ấy. Mẹ thì loay hoay nấu nướng cho ba bố con, mua một ít đồ ăn sẵn chỉ khi đói là có ngay, út cưng cũng 12 tuổi không biết nhiều nhưng út cũng bắt đầu đi đá bóng với các anh trong xóm, và út bàn chuyên nghiệp hơn, không còn những độ bên trái hay bên phải nữa. Út và chị hai cũng bàn tán sôi nổi, chuyên nghiệp hơn, còn đọc báo và bình luận thêm. Vì vậy mà mỗi mùa World cup, bố vẫn thích ở nhà bởi vì cũng có hai chuyên gia bình luận mà. Út còn hào hứng giải thích cho mẹ mỗi khi mẹ không hiểu. Những trái sầu riêng cũng theo gia đình mình mỗi mùa World cup.
Năm 2010, chị hai đi học xa quá, gần nửa vòng trái đất, chị hai không thể cùng út cưng bàn bạc để lựa chọn đội nào nữa. Vài tiếng đồng hồ nữa thôi trái bóng bắt đầu lăn tròn trên sân cỏ. Chị hai thèm cái vị ngọt của sầu riêng đến lạ. Út phải cố gắng để “phe ta” thắng được những trái sầu riêng ngọt lịm nhé, là những “trái sầu riêng” mà cả bố mẹ và út cùng xem. Bây giờ, út cũng đã là một cầu thủ nhí ở trường rồi, những bình luận cũng chuyên nghiệp rồi, nhưng hãy giành thời gian WC cho những trái sầu riêng gia đình út nhé!
Bamboo

No comments:

Post a Comment

để lại nhận xét của bạn để chúng tôi phục vụ bạn tốt hơn
=))